Bạn đọc pham van huynh kể: "Mình có hỏi thầy thì thầy cũng nói giờ thầy cũng thất nghiệp, muốn dạy cũng không được. Lương thì không được lãnh. Còn không ai chịu làm giám đốc vì sợ giờ lên chức là phải "dọn đống xà bần" của giám đốc trước để lại mệt nên thôi khỏi luôn".
Khi mượn ô tô của người khác, nên chọn những con đường rộng thoáng để di chuyển. Điều này giúp hạn chế va chạm không đáng có với xe máy hay chướng ngại vật 2 bên đường.
Chuyến đi lần này, chúng tôi cũng được pha đứng tim khi chiếc Toyota Land Cruiser do bầu Đức cầm lái trượt một bên bánh xuống cái rãnh sâu ven đường bị cỏ che khuất, nghiêng một góc 45 độ. Cả đoàn chết lặng, chưa kịp phản ứng gì thì chiếc xe, sau khoảng 30 giây đứng im lại tiếp tục di chuyển, vẫn với góc nghiêng như sắp lật. Rồi còn hơn cả phim hành động Mỹ, “con ngựa chiến” của bầu Đức bằng một cách nào đó, vọt lại lên mặt đường, tiếp tục dẫn đoàn xuyên qua các cánh đồng trải dài đến vô tận. Người của HAGL tiết lộ với tôi, xe bầu Đức đã có lần bị lật khi đi trong rừng nhưng ông may mắn không bị sao.
Đồng tình với Vi, bác sĩ Nguyễn Hoàng Quỳnh Trang, Khoa Y học cổ truyền, Bệnh viện 22-12 (TP.Nha Trang, tỉnh Khánh Hòa) còn chia sẻ về một số phương pháp giúp nhân viên cải thiện sức khỏe tại nơi làm việc khi họ không có nhiều thời gian vận động, cụ thể: giữ laptop cao ngang tầm mắt để không cúi đầu liên tục; cứ cách 45 phút lại đứng dậy đi rót nước thay vì ngồi suốt một chỗ; thực hiện một số động tác giãn cơ; ăn trái cây tươi, uống nước ép, sinh tố. "Những hành động tưởng chừng nhỏ nhặt này sẽ là thứ giúp bản thân có sự thay đổi rõ rệt theo từng ngày", bác sĩ Trang khẳng định.
Sống giữa vườn xanh, gió lành, nước mát, tính người xứ này cũng tự nhiên mà dễ chịu, vô tư. Nên gặp nhau, tiếng cười đi trước, ai cũng như ai, để lạ xa mấy cũng xích gần lại. Nụ cười gần như là đặc sản của người châu thổ sông Cửu Long: không chỉ là cầu nối giữa con người với nhau mà còn là nguồn năng lượng sống giúp người miền Tây dù trong hoàn cảnh nào vẫn luôn lạc quan để có sức mà vực được nghèo.
Tôi vẫn còn nhớ những ngày tháng nghèo khổ ấy, đó là những hôm nhà hết dầu lửa hoặc nước mắm mẹ hay kêu tôi đạp xe lên tiệm của ông Ba để mua về xài, ngặt nỗi nói là mua nhưng chẳng bao giờ trả tiền, nói ngắn gọn là đi mua thiếu, mỗi lần thấy mặt tôi bước vô tiệm là ông Ba hỏi trước, “mày mua có trả tiền hông đó”, lúc đó tôi xấu hổ muốn độn thổ luôn, rồi cũng ráng trả lời lí nhí như muốn năn nỉ, “ông ráng cho mẹ con thiếu ít bữa, khi nào bán dừa có tiền mẹ con đem lên trả cho ông”, lúc đó thấy mặt tôi bi kịch quá nên ổng cũng xiêu lòng mà bán, ở quê là vậy, dù trong lòng không vui nhưng vẫn bán vì tình làng nghĩa xóm, tuy nhiên ổng cũng không quên nhắc nhẹ “nhớ nói mẹ mày có tiền là đem lên trả cho tao đó nghen, để tao còn có tiền đi bổ đồ về bán thiếu cho mày tiếp”, trời đất ơi, nghe tới đó mà tôi không biết giấu cái mặt đi đâu cho đỡ mắc cỡ, chỉ biết dạ dạ rồi vọt về cho lẹ.
1.28GB
Xem7.55B
Xem437.19MB
Xem95.64MB
Xem4.73GB
Xem154.82MB
Xem26.1631.88MB
Xem1.31GB
XemQuét mã để cài đặt
vndoc lớp 4 khám phá nhiều hơn
Bình luận của người dùngXem thêm
571cho ga da net
2024-10-12 21:54:25 xoc dia online dang ky bet
451xí ngầu may mắn
2024-10-12 21:54:25 david seaman
121tdtc88
2024-10-12 21:54:25 Khuyến nghị
700tiền đạo số 1 nettruyen
2024-10-12 21:54:25 Khuyến nghị